Có hai cha con dắt con lừa ra chợ bán. Cha ngồi trên lưng lừa, con đi bộ theo sau. Người đi đường thấy thế bèn nói:
– Cha gì mà không biết thương con! Ngồi trễm trệ trên lưng lừa, trong khi con phải đi bộ!.
Nghe vậy, người cha bèn nhảy xuống khỏi lưng lừa và nhường cho con cưỡi lừa. Ði được một chốc, hai cha con lại nghe người hai bên đường chỉ trích:
– Ðồ con bất hiếu, ngồi ung dung trên lưng lừa, trong khi cha lại đi cuốc bộ.
Nghe như vậy, hai cha con mới bảo nhau: “Chỉ còn một cách để cho thiên hạ khỏi nói là hai ta cùng cưỡi lừa”.
Thế là hai cha con cùng leo lên lưng lừa. Nhưng đi được một quãng, họ lại bắt đầu nghe một lời phê bình khác:
– Thật là đồ vô nhân đạo! Làm sao con lừa chịu đựng cả một sức nặng như thế.
Nghe thế, hai cha con lại vội nhảy xuống khỏi lưng lừa. Lần này thì cũng có người phê bình:
– Ðồ dại dột, có lừa mà không dám cưỡi lại phải đi bộ.
Hai cha con không biết nghĩ sao, đành phải nai lưng khiêng con lừa đến chợ.
Bài học rút ra: Hãy giữ vững lập trường của riêng mình. Đừng sống vì những lời phán xét của người khác
Hết